Đề 1: Tình và Thép trong “Nhật ký trong tù” của Hồ Chí Minh, qua những bài thơ đã
học và đọc thêm ở “Nhật ký trong tù”
I/ ĐẶT VẤN ĐỀ
“Người tiêu biểu nhất cho đạo đức cộng sản chủ nghĩa ở Việt Nam và kết tinh những đức
tính tốt đẹp nhất của dân tộc. Người đã phát huy truyền thống đạo đức phương Đông là trí, nhân,
dũng trên một cơ sở hoàn toàn mới” (Chủ tịch Trường Chinh).
Thật vậy, ở Bác, có một sự tổng hợp những phẩm chất cao quý khác nhau trong một phong
độ chung thanh thoát, hài hòa
Chủ đề 10: NGỤC TRUNG NHẬT KÝ – ĐỀ TỔNG HỢP Đề 1: Tình và Thép trong “Nhật ký trong tù” của Hồ Chí Minh, qua những bài thơ đã học và đọc thêm ở “Nhật ký trong tù” I/ ĐẶT VẤN ĐỀ “Người tiêu biểu nhất cho đạo đức cộng sản chủ nghĩa ở Việt Nam và kết tinh những đức tính tốt đẹp nhất của dân tộc. Người đã phát huy truyền thống đạo đức phương Đông là trí, nhân, dũng trên một cơ sở hoàn toàn mới” (Chủ tịch Trường Chinh). Thật vậy, ở Bác, có một sự tổng hợp những phẩm chất cao quý khác nhau trong một phong độ chung thanh thoát, hài hòa II/ GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ 1. Một tấm lòng bao la, cao đẹp: a) Là một mảnh nhỏ trong tâm hồn cao đẹp thơ Bác không chỉ có giá trị mạnh mẽ về ý chí, rực rỡ về tư tưởng còn đưa ta về cội nguồn của tình cảm thuần hậu, nâng ta lên trong tình thân ái bao la → Nhật ký trong tù là một tiếng nói tấm lòng nặng tình với đời, với người. Thiếu sự phong phú tình cảm ấy, làm sao có thể giữa bao nhiêu gian khổ về vật chất, câu thúc về hành động, đe dọa về sinh mạng Bác vẫn cảm thông sâu sắc với cảnh ngộ đáng thương của từng con người trong xã hội áp bức. → “Bỗng nghe trong ngục vi vu Khúc nhạc tình quê chuyển điệu sầu Muôn dặm quan hà không xiết nỗi Lên lầu ai đó ngóng trông nhau” Phải một trái tim tấm lòng rất nhạy cảm, rất tinh tế mới bắt ngay được dòng tâm sự của người bạn tù qua âm thanh cung bậc của tiếng sáo nhớ quê → bài thơ đẹp và giàu sức gợi cảm biểu hiện năng lực cảm thông vô cùng của thi sĩ → nỗi niềm của người thiếu phụ chốn xa xôi. → → Nếu không có tấm lòng bao la “thương cuộc đời chung” không thể nào Bác có được những câu thơ đơn giản mà hôm nay đọc lại lòng người vẫn còn xúc động. → “Oa! nhà pha” (Cháu bé trong nhà lao) Trái tim của người cộng sản phải vô cùng – tấm lòng của người cộng sản phải yêu thương vô tận thì mới hiểu được ngọn nguồn của tiếng khóc non dại, tức tưởi kia Ngục tù lạnh lẽo, tối tăm vang lên, tiếng trẻ thơ nức nở thêm một đêm nữa rồi Bác không ngủ được đâu! Trái tim Người chói niềm tin lý tưởng vĩ đại, tâm trí Bác ngổn ngang trăm nỗi lo toan cho sự nghiệp cứu nước, cứu dân. Vậy mà trái tim ấy vẫn bồi hồi cùng nhịp rung cảm của đời thường, tâm trí ấy vẫn hằng nghĩ đến nỗi mừng giận buồn lo của những cuộc đời bình dị nhất, Bác xúc động trước cái chết của người bạn tù → cảnh ngộ éo le “Vợ người bạn tù đến thăm chồng”, “Miệng nói chẳng nên lời” → → → Nói lên bằng khóe mắt – Chưa nói lệ tuôn đầy – Tình cảm thật đáng thương thật!” hoàn cảnh hay công việc nặng nề nhưng bị lãng quên, phủ nhận của nguời phu làm đường trong xã hội cũ: → “Dãi gió, dầm mưa chẳng nghỉ ngơi Phu đường vất vả lắm ai ơi! Ngựa xe hành khách thường qua lại Biết cảm ơn anh được mấy người” Bài thơ là một nhận xét ngắn gọn, một lời nhắc nhở nhẹ nhàng đằng sau nó là cả một tấm lòng rộng lớn và sâu sắc Thiếu một sự cảm thông sâu xa của tính giai cấp – thiếu một cái nhìn, cách nghĩ mới của người cộng sản thì không có được, khác quan điểm của phía tư sản liên hệ mở rộng: “Tiếng chổi tre” của Tố Hữu. → → → b. Trong nhà tù bọn phản động không thể trực tiếp nói lên những suy nghĩ – tình cảm của mình về sự nghiệp cách mạng – về nước – dân → bằng những câu chuyện tưởng như ngẫu nhiên thơ Bác vẫn sáng lên ngời ngợi niềm tin vào sự nghiệp đấu tranh của đồng bào, đồng chí Phải hiểu câu thơ: → → “Ngoại cảm trời Hoa cơn nóng lạnh Nỗi thương đất Việt cảnh lầm than” Bao nhiêu đau đớn, gian lao trong “Mười bốn tháng tê tái gông cùm” Bác chỉ xem bệnh là xoàng “ngoại cảm”. Cơn đau sâu xa, vết thương vượt ra khỏi sinh mạng của một cơ thể con người là cảnh “chim treo trên lửa, cá nằm dưới dao” của quê hương đất Việt Tình cảm đất nước luôn luôn nhắc nhở, nhức nhối trong tâm can Người ám ảnh cả trong giấc ngủ: → → “Nghìn dặm bâng khuâng hồn nước cũ. Muôn tơ vương vấn mộng sầu nay” Thức ngủ, thực hay mộng lúc nào cũng mơ hình của nước: “Canh bốn hồn quanh” ngôi sao trong giấc mơ của một đêm trằn trọc hai, ba năm sau đã biến thành hiện thực trên nước Việt Nam độc lập: “Cờ đỏ sao vàng tung bay trước gió – Tiếng kèn kháng chiến vang dội non sông” Thế hệ ta hôm nay có khi nào không ngủ để tìm mọi cách đưa đất nước nhanh chóng vượt qua mọi khó khăn → đất nước mạnh giàu chưa? → → → c. Sự cảm nhận một cách tinh tế vẻ đẹp của thiên nhiên, sự hòa hợp giữa tâm hồn thơ và cảnh vật cũng là một mảng tâm tình nổi bật của tập thơ Nhật ký trong tù. Ở đây cũng như trong thơ Bác về sau, vầng trăng cứ trở đi trở lại nhiều lần tâm sự, chuyện trò, làm trong mát thơ của Bác: “Trong tù không rượu cũng không hoa Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ Người ngắm trăng soi ngoài cửa số Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ” ⇒ Ngoài trăng muôn thuở của thơ ca, Bác còn hòa mình với bao cảnh vật thiên nhiên khác : “Chim rộn ca núi, hương bay ngát rừng”. → Đúng, tình yêu thiên nhiên là một sự phản ảnh – một góc cạnh trong tình yêu con người – cuộc đời – quê hương – đất nước. ⇒ 2. Một ý chí phi thường – một tinh thần lạc quan cách mạng vô song: a) Tinh thần tiến công quyết liệt vào xã hội bất công cũ để bênh vực, giải phóng cho những cuộc đời hèn mọn thấp hèn Bác hiểu rõ nguyên nhân của những tấn bi kịch đó: “Á – Âu đâu → cũng trời trong đục” trong hoàn cảnh tù đày Bác dùng nghệ thuật châm biếm để đả kích tiếng cười ở đây không làm giảm nhẹ tính chiến đấu của người cộng sản → “Cháu bé trong nhà lao Tân Dương” nhìn từ một phía thì thấy sự cảm thương ở góc độ khác: sự hài hước, sự phi lý của xã hội cũ tiếng cười chưa bật thì uất hận đã dâng ứ phải xóa cái bất công phi lý đó. → → → → → → → b. Mục đích duy nhất suốt cuộc đời Bác là độc lập cho Tổ quốc, tự do cho dân tộc Bác vượt qua mọi khó khăn trở ngại chiến thắng kẻ thù. Tình yêu lớn – quê hương – chuyển hóa thành ý chí chiến đấu mãnh liệt, sức mạnh bách chiến bách thắng → trong mười bốn tháng đọa đày, đôi lúc ý chí – sức mạnh ấy bốc lên hừng hực thôi thúc: → → → “Xót mình giam hãm trong tù ngục Chưa được xông ra giữa trận tiền” Nhưng nhiệt tình chiến đấu ấy thường dằn xuống → làm nên cốt cách của một chiến sĩ cách mạng lão thành – một bậc đại dũng. Bác càng hiểu rõ hơn tầm cao tư tưởng cần phải đạt tới để có thể trụ vững trong mọi thử thách → Sự bình tĩnh, sự vững vàng trong hoàn cảnh lao tù nguy hiểm cũng là một chiến công, một vũ khí thật sự trong chiến đấu – bài “Tự khuyên mình” sâu sắc như một châm ngôn: “Ví không có cảnh đông tàn” thì bài “Nghe tiếng giã gạo” lại thể hiện cụ thể hơn về chiều sâu của nhận thức của lĩnh tụ về quy luật đấu tranh nói chung và đấu tranh cách mạng nói riêng: “Gạo đem thành công”. Mối quan hệ khắng khít giữa phong thái ung dung tự tại, tâm hồn thanh thản và tinh thần đấu tranh mãnh liệt của nhà thơ. * Ngục tù giặc là địa ngục trần gian – không có tình cảm thiết tha cháy bỏng ấy không tồn tại được, khả năng kỳ diệu của người cộng sản ở sức mạnh tâm hồn - Sức mạnh bất diệt của ý chí, tinh thần lạc quan cách mạng: Cái nặng của xiềng xích, cái sinh mệnh từng giây phút bị đe dọa không ngăn cản được nhà thơ cảm nhận hết cái đẹp của xóm làng (Đáp thuyền xuống huyện Ung Ninh) tiếng chim ca rộn rã – mùi hương ngào ngạt của chốn núi rừng (Trên đường đi) phải hiểu hoàn cảnh của Bác những lúc đó thì mới hiểu được sự thanh thản phi thường ấy của một người chiến sĩ với cốt cách phương ĐÔNG “Dũng?”: trước hiểm nguy là lên gân chống đỡ ở Bác cái “dũng” được nhân lên gấp bội: ung dung, bình thản Đằng sau những câu thơ ấy là dũng khí tuyệt vời, là sức sống diệu kỳ của trái tim, khối óc người cộng sản không diệu kỳ sao được khi “bị trói chân tay” vẫn “” và: “Lủng lẳng chân treo tựa giảo hình “ vẫn “” Trong hoàn cảnh tối tăm của đất nước – Cách mạng vẫn mơ thấy ngày Tổ quốc tung bay “Sao vàng năm cánh” Và không khâm phục Người sao được, trên bước đường đấu tranh để thực hiện một cuộc đời toàn diện sâu sắc – Mục tiêu của cách mạng vô sản – Người luôn luôn bảo đó là chuyện rất bình thường Hạnh phúc là đấu tranh. Hạnh phúc to lớn chỉ thật sự có được ở người leo núi khi họ đã “núi cao lên đến tận cùng” để rồi “thu vào tầm mắt muôn trùng nước non” (Đi đường) → → → → ⇒ → → Bài thơ ngắn này của Bác chính là kim chỉ nam, là lá cờ, trái ngọt đang vẫy gọi mỗi chúng ta hãy cùng giữ lòng cho bền, chí cho vững mà đất nước vượt thác ghềnh tiến lên phía trước: “Những ngày tôi sống đây là những ngày đẹp hơn tất cả Dù mai sau đời muôn vạn lần hơn” (Chế Lan Viên) III/ KẾT THÚC VẤN ĐỀ - Đọc thơ Bác là thêm một lần hiểu sự vĩ đại trọn vẹn của Người, đúng như Tố Hữu nhận xét: “Nhật ký trong tù là một tập thơ lớn. Bấy lâu nay người ta chỉ hiểu người cộng sản ở mũi nhọn chiến đấu. Trong tập thơ này người ta hiểu thêm người cộng sản là tình”. Tinh thần chiến đấu mãnh liệt, bất diệt trong tập thơ vốn bắt nguồn từ: tấm lòng yêu thương sâu nặng cuộc đời – con người, Hoàng Trung Thông đã nói hộ chúng ta: “Vần thơ của Bác vần thơ Thép – Mà vẫn mênh mông bát ngát tình” về người cộng sản vĩ đại: Bác Hồ, sự kết hợp ấy là bài học sâu sắc và sinh động nhất của chúng ta về lối sống đẹp đẽ nhất trên đời, là mẫu mực hoàn thiện và cao cả cho chúng ta trong quá trình rèn luyện, tu dưỡng bản thân Ghi chú: Dạng bài Nghị luận chứng minh nhưng HS có thể dựa vào để phân tích đặc điểm của người chiến sĩ cộng sản. * * *
Tài liệu đính kèm: